Chào mừng bạn đến với trang nhà của
Hoàng Anh

Biên Khảo & Phê Bình:

Múa lân, sư, hẩu…
Kỳ lân
Múa cù (sẽ đăng vào Báo Xuân THĐ năm Nhâm Thìn)

Cách ăn Tết của người Bình Dương xưa

Người Bắc Người Nam
Cúng đình cúng miễu
Lời ăn tiếng nói của người Bình Dương
Nhớ về Trần Bình Dương
Tiếng Bình Dương

Những con đường chợ Thủ

Tết thiệt là chán
Những người mang tên cọp trong Việt sử
Những nhà giáo tiền phong ở Bình Dương
Vài ý kiến về nền văn học dân gian Bình Dương
Người đẹp Bình Dương
Phiếm luận về dế

Vài câu nói rất nổi tiếng
Làng Ba Chúc
Người Bình Dương (phần hai)
Kinh nguyệt, vầng trăng phố thị
Kiều, tuyệt tác không có độc giả
Coi hát ở Bình Dương
Tống Cựu Nghinh Tân
Tết ở nông thôn qua truyện ngắn Bình Nguyên Lộc
Rừng Mắm của Bình Nguyên Lộc và câu chuyện những người đi mở cõi
Tình quê hương trong tác phẩm nhà văn Bình Nguyên Lộc
Chùa Tây Tạng và Mật Tông Tây Tạng
Đinh Cường - Vẫn rừng cao su của anh
Lê Thành Nhơn - Niềm kiêu hãnh bị lãng quên
Cù lao Bạch Đằng
Chợ và quán – Chợ Thủ Dầu Một
Người Bình Dương (phần một)
Ông Tám Khiêm – bậc thầy của nghề sơn
Ông Ba Tuyền
Sơn mài Đồng Tâm - Bà Tám Hòa – Chữ đức trong nghề nghiệp
Ba cây đại thụ trời Nam
Sơn Nam – hình bóng quê nhà
Sơn Núi
Phác hoạ bức tranh ẩm thực của Bình Dương xưa và nay
Tiệm phở lâu đời nhất ở Miền Nam
Tiếng chim, hoa bí, và những tà áo trắng
(viết về nhạc sĩ Võ Đông Điền)
Đêm nghe nhạc Trịnh
Oan khiên một phận người
(Thương tiếc Nguyễn Hữu Lâm)
Truông Ông Đức
Chợ Huyện ở Bình Dương
Tìm hiểu về danh nhân Trịnh Hoài Đức


Sáng tác:

Bụi chuối sau hè


Bông trái quê nhà
Những bài thơ tỉnh lẻ
Hương nắng vườn xưa
Mặt trắng – Mặt xanh

Dịch thuật:

Chiếc lá
Thơ dịch

Đang thực hiện:

Trường xưa trong trí nhớ
(Lịch sử trường Trung Học Trịnh hoài Đức – Bình Dương)

Tác phẩm đã xuất bản:

Văn hóa ẩm thực Bình Dương

Ẩm Thực Bình Dương 1
Ẩm Thực Bình Dương 2
Ẩm Thực Bình Dương 3
Ẩm Thực Bình Dương 4


Làng nghề Bình Dương

Bình Dương trái chín
(tập tiểu luận phê bình văn học in chung với nhiều tác giả)


Liên lạc:
Email: khoanguyenchuong2006@yahoo.com


THAY LỜI TỰA

(Chân dung tác giả)

Là một thợ giày đất Bình Dương
Đã quen với gió bụi bên đường
Khách hàng kẻ trách, người ca ngợi
Buôn bán nổi trôi khá thất thường

May xong giày dép thì tới trường
Học trò đứa sợ, đứa thì thương
Thầy già ốm yếu nhưng còn khoẻ
Phổi rách mấy đường vẫn ít lương

Đã vậy lại còn mê văn chương
Ôm sách say sưa mòn cả giường
Cuộc sống thanh bần và thanh thản
Nhà chật mà hồn bay bốn phương

Bè bạn lắm người rủ “sương sương”
Có lúc say mèm ngủ bên đường
Về khuya sợ vợ không kêu cửa
Thềm lạnh nằm co với gió sương

Rất may vợ nhà  bà Tú Xương
Tần tảo sớm khuya thiệt đảm đương
Gặp phải ông chồng vô tích sự
Không chóng thì chầy cũng bớt thương

Tài cán như ta nghĩ quá thường
Một đời không dở cũng ươn ươn
Thôi còn chút sức nay đành ráng
Ráng thức đêm mà nhớ mái trường

Nơi ấy đã mờ trong gió sương
Mà sao lòng vẫn thấy vấn vương
Vẽ lại từng đường bằng nét chữ
Chút lòng gởi đến bạn muôn phương

Bao nhiêu năm ấy người còn, mất
Lần giở từng trang quá cảm thương
Tưởng đã xa rồi trong kỷ niệm
Bỗng đâu thoang thoảng chút mùi hương …

(15-05-09)