Thi
vào đệ thất trường Trịnh Hoài Đức.
Từ Minh Tâm
Gần đây, có chị Kim Nên ở Texas và chị Minh
Lan ở Canada qua Cali chơi và có ý muốn họp mặt
cựu học sinh Trịnh Hoài Đức. Qua việc liên lạc các
cựu học sinh Trịnh Hoài Đức đang sống ở Cali, tôi
mới biết là cựu học sinh Trịnh Hoài Đức ở đây
ít quá. Nguyên nhân là muốn vào
học trường Trịnh Hoài Đức thật không dễ dàng
gì. Bởi vì chúng tôi đã phải vượt qua
một cửa ải thật trần ai: đó là kỳ thi tuyển vào
lớp đệ thất. Bây giờ xin kể chuyện học và thi vào
đệ thất của tôi ...
Năm 1965, cả tỉnh Bình Dương có vài ngàn
học sinh đang học tiểu học. Sau khi hoàn tất lớp Nhứt thì
chúng tôi hoàn tất chương trình tiểu học
mà không phải thi Tiểu Học như hồi xưa. Bây giờ
chúng tôi có hai lựa chọn: thi vào trường An
Mỹ (xa và không an ninh) hay thi vào trường Trịnh
Hoài Đức. Cả hai trường sẽ chọn khoảng 400-500 học sinh.
Riêng Trịnh Hoài Đức năm 1965 tuyển 5 lớp đệ thất tức
khoảng 250 học trò. Tỉ lệ thi đậu vào trường công
chắc ở khoảng 10 lấy 1.
Năm lớp Nhứt tôi đang học trường Nam Châu Thành.
Nhưng lúc nầy phải đi học tận trong Cây Sao Quỳ, kế
bên văn phòng Quận vì trường Nam ở gần Nhà
Thờ đã hết chỗ. Phòng ốc phải dành cho các
lớp nhỏ hơn từ lớp Năm lên tới lớp Ba mà thôi.
Lên tới lớp Nhì là phải đi học xa thêm mấy
cây số.
Đã vậy mà phải học một ngày hai buổi mới mệt chớ.
Buổi trưa được nghỉ khoảng 2 tiếng để về nhà ăn cơm. 1:30 trở
lại trường học tiếp. Học tiểu học mà cực quá !!!
Sau khi hết niên khoá tôi đứng hạng nhứt lớp (bạn
Lê Thuận Cảnh thứ hai). Tôi được lãnh phần thưởng do
chính tay ông Tỉnh Trưởng trao tặng. Năm nào, hai
trường Nam và Nữ Châu Thành cũng cùng nhau
tổ chức lễ phát thưởng lớn lắm. Lễ nầy có ông Tỉnh
Trưởng tham dự đọc diễn văn và có một chương trình
văn nghệ rất hay (nhờ cô Phú, thầy Thu và nhiều
thầy khác tổ chức). Ông hiệu trưởng trường Nam lúc
đó là thầy Nguyễn văn Mãn, còn trường Nữ do
bà Đinh thị Phạn làm hiệu trưởng.
Sau khi lãnh thưởng thì chúng tôi lo nộp hồ
sơ thi đệ thất. Đây là lần đầu tiên tôi đi
chụp hình để làm giấy tờ. Tấm hình 4x6 nầy
tôi còn giữ đến ngày nay. Để chọn sinh ngữ.
Tôi xin học Anh Văn vì lúc đó người Mỹ
đã đến Việt Nam khá nhiều, anh chị trong nhà tuy
học Pháp văn nhưng đều khuyên tôi nên học Anh
Văn. Ngay cả họ cũng đang lo học thêm tiếng Anh vì tiếng
Pháp lúc đó đã mất ảnh hưởng rồi.
Nghỉ hè, chúng tôi không nghỉ học mà
tiếp tục luyện thi. Một nhóm bạn gồm Tâm, Cảnh, Sơn,
Hà ... tiếp tục đi học thêm ở nhà Thầy Vân
trong xóm Bưng Cải để chuẩn bị thi vào lớp đệ thất.
Chương trình thi gồm ba môn: Câu Hỏi Thường Thức
(lịch sử, địa lý, cách trí, vệ sinh ...), Luận
Văn, và Toán. Thú thật hồi nhỏ, tôi chỉ học
tà tà theo đúng sách vở và
làm đủ bài vậy thôi chớ không cố gắng
gì cho lắm.
Về môn toán, chúng tôi học theo cuốn 666
Bài Toán Đố. Phần buôn bán, tính tiền
theo tỉ lệ hoặc hình học thì tôi khá,
còn hai phần toán Giả Thử và Đồng Hoá
thì mù tịt (tới bây giờ cũng không hiểu
cách giải toán theo hai phương pháp nầy). Thầy
Vân cũng không nhấn mạnh hai loại toán nầy vì
nó quá khó, ông nghĩ là không
bao giờ người ta lại hỏi tới. Mà có dạy thì chắc
học sinh cũng chẳng hiểu. Đó là một sai lầm.
Môn luận văn thì chúng tôi học tủ về
cách làm các bài bình luận như
bình luận câu: “Ăn trái nhớ kẻ trồng cây”,
“Lá lành đùm lá rách” hay “Bầu ơi
thương lấy bí cùng, Tuy rằng khác giống nhưng
chung một giàn” .... sau nầy đi thi cũng trật tủ luôn.
Môn Câu Hỏi Thường Thức thì chỉ là học thuộc
lòng nên tôi không ngán vì
tôi siêng năng. Tôi học bài thuộc đến nổi khi
nói tới câu nào là nhớ như in cả trang
sách, cách trình bày ... Đúng
là học từ chương, thuộc bài như ... cháo.
Lâu lâu ông anh lại khảo bài. Ổng lật
sách ra bất kỳ trang nào rồi hỏi tôi. Tôi đọc
xuôi rót. Chắc ổng nghe đã lỗ nhỉ lắm nên ổng
chỉ hỏi sơ rồi ... đi nhậu với bạn bè.
Tới ngày thi, tôi được xếp đi thi ở trường Nghĩa Phương.
Buổi sáng thi Câu Hỏi Thường Thức và làm
Luận Văn. Như đã nói ở trên, phần Câu Hỏi
Thường Thức tôi làm ngon lành từ đầu tới cuối.
Bài luận thì trật tủ vì người ta ra để là :
”Em hãy viết một lá thư để thăm hỏi một người bạn bị
bịnh”. Tuy trật tủ nhưng sẵn “thông minh có thừa”,
tôi cũng viết được một thư dài hơn một trang giấy.
Phần thi buổi chiều mới te tua. Đề toán gồm hai bài, một
bài hình học thì tôi làm hoàn
hảo. Bài thứ hai là bài về “Giả Thử” là
thứ mà tôi tịt. Do đó ngồi làm xong
bài hình học rồi thì “bí” riết cho tới khi
hết giờ thì nộp bài mà lòng buồn rười rượi.
Chiều hôm đó trời mưa lâm râm, ra về mà
lòng buồn quá vì làm bài không
được. Lại bị ông anh chưởi là học dở nên chán
đời hết sức. Tôi cứ lo là nếu mình rớt phải đi học
trường tư thì cha mẹ tốn tiền nhiều lắm. Gia cảnh mình
không khá giả gì, không biết việc học tương
lai của mình rồi sẽ ra sao ? Tánh tôi là như
vậy. Mới hết Tiểu Học mà đã lo xa quá. Bây
giờ già rồi cũng vẫn còn lo xa, và ăn xài
rất tiết kiệm. Mấy người bạn Mỹ trong sở cứ cười hoài. Họ
nói: "Mầy già thì có chánh phủ lo
hơi đâu mà hà tiện !". Nghe cũng có
lý, nhưng đã thành tật rồi, khó sửa lắm.
Tôi hơi lạc đề rồi. Xin trở lại chuyện thi cử. Thi xong tôi
không dám đi coi kết quả vì sợ ... rớt. Vậy
mà, vài tuần sau bạn bè đi coi kết quả về
báo là tôi đã thi đậu vào đệ thất.
Tôi mừng quá. Bây giờ mới hết lo. Thật ra, tại
tôi hơi quá bi quan chớ đây là kỳ thi tuyển,
đề thi khó thì ai cũng không làm được chớ
không phải một mình tôi. Tôi chỉ cần
làm tốt bài Câu Hỏi Thường Thức và Luận Văn
là đủ điểm rồi. Hầu hết các bạn khác học
khá cũng đều thi đậu. Như Lê Thuận Cảnh (đậu vào
trường An Mỹ), Lê Quang Phước, Trần Công Hảo, Huỳnh
Francoise, Sơn, Hà ... đều đậu vào Trịnh Hoài Đức.
Em chú bác của tôi là Từ Minh Thạnh cũng đậu
vào năm nầy cùng một lượt với chúng tôi sau
khi bị rớt một lần năm ngoái.
Tháng 9 năm 1965, tôi tựu trường vào đệ thất trường
Trịnh Hoài Đức. Đó là một niềm vui, một hạnh
phúc thật lớn của tôi. Từ đây, tôi được gặp
những bạn mới. Họ học rất giỏi khiến cho tôi phải siêng
năng hơn. Mấy năm sau tôi mới theo kịp họ và sau
đó thì ... qua mặt để chiếm hạng nhứt lớp từ năm đệ ngủ
trở đi. Được vào học Trịnh Hoài Đức, tôi được học
những thầy cô thật giỏi nhờ đó tôi có căn bản
tới bây giờ. Tôi nhớ nhứt là những thầy dạy Anh Văn
như thầy Huỳnh Ngọc Anh, Đặng trần Hào, thầy Lâm, thầy
Đinh Đức Vượng, cô Hà Thị Liên ...
Nhắc lại chuyện thi đệ thất vào Trịnh Hoài Đức để bạn
(những CHS THĐ) cùng tôi hãy tự hào
là chúng mình thuộc lớp giỏi đã từng ... hạ
bao nhiêu người khác để được vào học trong một
trường công lập nổi tiếng của tỉnh nhà.
Đó không phải là tự kiêu là là
một ... tự hào chính đáng phải không bạn ?
(7/09)