Mai Vàng Phương Nam

Hồ Thị Kim Ngân

 
KN rất thích mai vàng của miền nam VN.

Mùa gần Tết. Đi đâu đó, bất chợt thấy một bông mai nở sớm, là KN phải nhìn - nhìn, chớ không ngắm - rồi mới đi tiếp.
Nếu bắt gặp một chùm, hoặc một cành nhánh, hoặc cả một cây mai nở tòe loe thì cũng phải dừng lại nhìn. Lòng thầm xót cho hoa nở không đúng thì - như một cô bé vừa bước đến tuổi mười ba đã bị “từ giã thơ ngây, em đi lấy chồng” (Từ Giã Thơ Ngây – Nguyễn Hiền). Ai cũng nhìn qua, không ngắm lâu. Và luôn hững hờ, tiếc rẻ. Sao lại trái mùa, nghịch thời. Đánh mất cả một mùa xuân.

May mắn biết bao khi vào đúng mùa, thời tiết thuận lợi. Mọi người canh đúng ngày rằm tháng chạp để tất bật, xúm xít lặt trụi các lá mai. Mệt. Mỏi. Nhưng háo hức đợi chờ.

Mỗi ngày dần qua.

Hăm mấy, rồi hăm mấy. Thầm mong  cho từng mầm nụ từ từ nhú khỏi lớp vỏ mỏng trên thân cành. - như cô gái nhỏ vừa độ tuổi tròn trăng của bậc trung học. Tóc cô vừa thêm dài, vừa thêm mượt. Làn da như mịn hơn, hồng hơn. Môi đã ướt, mắt đã tròn. Xinh xắn, thơ ngây. Như những bông mai vàng đang dần tròn nụ. (Các bạn hãy ngắm lại hình chụp các nữ sinh Khóa 9 trong phần hình ảnh “Những Kỷ Niệm Xưa” – trang 89, do chị  Nguyễn Kim Nên giữ được. KN đang tỏ ý ngưỡng mộ các chị đó mà.)

Người ta chăm chút, ngóng trông. Rồi loay hoay suy tính để tìm cho mai một vị trí đẹp nhứt, trang trọng nhứt trong ba ngày Tết. Nhánh mai cứng cáp, vươn cao trên bàn thờ tổ tiên. Nhánh mai duyên dáng trên bàn tiếp khách. Chậu mai liền kề vững chãi bên bộ sa lông. Hay chậu mai đặt trên thềm nhà, trước cửa lớn để đón Xuân.

Tất cả mọi người miền Nam đều dành cho mai vàng một tình cảm thân thương nhứt. Tất cả đều mong một mùa Xuân tươi sẽ đến.
Giờ phút giao thừa đã điểm. Sự hồi hộp càng tăng.

Sáng mùng một Tết, các nụ hoa giờ đã xòe cánh, bung nở trong gió xuân, trong nắng ấm. Đất trời phương Nam bỗng sáng trưng, rực rỡ. Những bông mai vàng dần nở rộ mang đến một mùa xuân tươi sáng, đầm ấm và hạnh phúc cho mọi nhà.

Thật hãnh diện vô ngần khi ta là chủ nhân của một ngôi nhà có một cây mai cổ thụ vàng rực, hiên ngang đứng giữa khoảng sân rộng. Hay ta có một hàng mai lâu năm nở vàng, sáng rực cả dãy hàng rào trước nhà. Hoặc dàn chào hai bên lối đi, vàng tươi, đón chào khách quý. Còn ngợp trời hạnh phúc là khi ta có cả một vườn mai khoe sắc bên hông nhà, vàng hực như một rừng mai.

Sẽ không rời mắt ngắm nhìn. Rồi chọn lúc nắng tươi trong buổi sáng đầu năm, ta gọi các thiếu nữ diện bộ áo đẹp nhứt, đứng bên hoa. Ta chụp vài pô ảnh. Để biết hoa và em đều đẹp “chi nhường cho ai”.

Đôi lúc mơ màng, KN như thấy một hình ảnh “ Cứ mỗi lần hoa mai vàng trước ngõ, là thôi em mong nhớ xuân này…” (Đan Áo Mùa Xuân – Phạm Thế Mỹ).

Cô thiếu nữ của ngày nào. Giờ đây. Đơn độc. Như cây mai vàng đứng đầu ngõ dẫn vào căn nhà nhỏ đơn sơ, nơi đường quê xa ngái.
Cô lặng lẽ mong chờ, người thân yêu nhứt rồi sẽ trở về.

Ngày nào đó.

Để thắm lại một mùa xuân.

01-01-2013