Thơ tặng học trò
 GS TRẦN ANH

1/. HỘI NGỘ BẤT NGỜ
Tết hội ngộ mai vàng óng ánh,
Xuân tao phùng, ấm áp tình thâm...
Bất ngờ trò cũ đến thăm,
Thầy già mặt nở trăng rầm ngày xuân...
                 TRẦN ANH
(Bình Dương mồng 2 Tết 2017
Thân tặng em Tami Lam. CHS
Trịnh Hoài Đức, hiện ở Mỹ )

2/.  XUÂN NGHĨA TÌNH
Mồng 4 Tết, thầy già hạnh phúc,
Đón trò xưa đến chúc tân xuân,
Mang theo học bạ từ xưa,
Trò ngoan Bá Luận vui mừng mở ra:
- Thầy ghi màu mực đậm đà,
     Bút phê rõ nét ngọc ngà còn đây:
    “Học sinh xuất sắc học hay,
      Hạnh kiểm rất tốt, tương lai       
      huy hoàng...”
Thầy xem thích thú ngỡ ngàng:
- “Thầy phê thuở trước: lời vàng tiên tri!
     Học trò thành đạt thiếu gì,
     Mà em là đứa “nghĩa nghì” đủ 2!”
Ngày xuân gió nhởn nhơ bay,
Lời xưa thầy giảng sống hoài trong em:
“Thương người như thể thương thân,
“Chữ “nhu “ thường thắng bội phần chữ “cương”...(1)
Chữ “nhân “ đầu bảng “ngũ thường”,(2)
“Điều mình không muốn thì đừng ép ai...(3)
 Thầy xưa còn dạy chữ nho,
  Yêu thơ, thầy dạy học trò làm thơ...
Trò Luận say nhớ ngẩn ngơ,
 Đọc thơ làm thuở mộng mơ học trò...
Gió xuân nhè nhẹ ngọt ngào,
Nghe trong hơi mát tuôn trào tình thâm!
Cảm ơn gởi cõi 9 tầng,
Nửa vòng thế kỷ, “trò cưng”(4)nhớ thầy!
                     TRẦN ANH
(Mồng 4 Tết 2020,  tặng em Trần Bá Luận, CHS Trịnh Hoài Đức, GĐ Sở Giao Thông Vận Tải Bình Dương)
               
(1) 柔 勝 剛 弱 勝 强 nhu thắng cương, nhược thắng cường: dịu dàng thắng cứng nhắc,nhẹ nhàng thắng mạnh mẽ.
(2) Ngũ thường: Nhân (仁 )là lòng thương người; lễ (禮)là biết tôn kính, lễ độ; nghĩa(義) là biết làm việc hợp với đạo lý; trí (智)là hiểu biết, hiểu thấu sự lý; tín (智) là lòng tin, không sai lời hứa.
(3) 己 所 不 欲 勿 施  於 人: kỷ sở bất dục vật thi ư nhân ( điều gì mình không muốn thì đừng làm cho người khác)
(4)”Cưng”: thương từ khi là học trò nhỏ, nhớ lời dạy của thầy nhiều nhất, gần gũi đến khi thầy đã già.
“ Thầy Anh xưa có trò cưng,
  Mỹ Dương, Luận ,Hảo nhớ thương đong đầy”
-BS Dương Thành Mỹ: khí phách từ quan, an nhàn với bệnh nhân tại Lái Thiêu.
- Phạm văn Hảo :Cựu Giám Đốc Sở tài chánh BD
-Trần Bá Luận: Giám Đốc Sở giao thông vận tải BD

3/.  NHỚ HỌC TRÒ XƯA
Niềm vui nhỏ đời đời mãi nhớ:
Những ngày đầu, bỡ ngỡ trường xưa..
Trịnh Hoài Đức, trường cũ thân thương!
Học trò tôi đủ dân vườn dân chợ,
Em hiền hoà, em lanh lợi...đều ngoan!
Những phút cuối giờ, cùng thư giãn:
Thầy kể chuyện xưa, thần thoại vui vui..
Trò ngồi im, thích thú lắng nghe..
Có một hôm, chuông tan trường rung khẻ,
Chuyện đời xưa tôi kể vừa xong,
Thầy-trò đứng chào nhau tan học...
Sổ đầu bài lướt dọc, tôi ghi..
Có một em còn ngồi im trong lớp...
Tôi ra cửa, em theo sau bén gót,
Trên tay em, túi mận ngon đỏ chót,
Nhỏ nhẹ, tiếng em như chim hót:
“Em gửi thầy mận ngọt vườn em”...
Em trao tôi mận tươi màu pháo Tết,
Đậm mùi ngon, vị ngọt kết đan nhau,
Mùi ngon phảng phất mận đào
Vị ngọt chơn chất dạt dào tình em...
Bao năm qua, tuổi già tóc bạc,
Thấy mận đào tôi nhớ học trò xưa!...
                   TRẦN ANH
(Tặng em Nguyễn Minh Trung, CHS THĐ, GĐ Công Ty Xăng Dầu Long An)
                  
4/.   HỌC TRÒ TÔI
Học trò tôi: người trồi, kẻ sụt,
Em hiền hoà, em nhẫn nhục cầu an,
Nhưng có em cũng ngang tàng khí phách,
Ghét tham ô làm rách nát đời,
Nên quyết định xin từ chức sớm
Lui về hưu khi tuổi còn xuân...
Học trò ấy hành nghề bác sĩ,
Giải phẩu chuyên ngành, cũng khá  tiếng tăm!
Chức không lớn, chỉ "tầm tầm" giám đốc
Một Trung tâm y tế chốn người đông...
Gặp tôi, em nhắc: “lời thầy dạy ngày nào...
Em vẫn nhớ ngọt ngào như thuở nhỏ!”
Nhìn mắt em, lòng tôi hiểu rõ:
Lời thầy xưa, em đã làm hay!
Học trò khí phách lắm thay,
Công danh dám bỏ, làm thầy thuốc thôi!
Tình em tỏa sáng hồn tôi,
Tôi vui có được một người”trò ngoan!“
                       TRẦN ANH
(Thân tặng học trò tôi: BS Dương Thành Mỹ, CHS Trịnh Hoài Đức)